Trung tín, cẩn thận, là cái nền thành người hay; hão huyền, quỉ quyệt, là cái gốc thành người dở.
0
Cùng trong chủ đề:
- Có sai lầm mà không sửa, đấy mới thật là sai lầm.
- Phàm làm gì mà có điều chưa thoả lòng, thì nên xét lại thân mình, xem làm như thế, đã là phải hẳn chưa.
- Không gì là quá cao tới mức nằm ngoài tầm với của con người, nhưng anh ta phải leo lên một cách cẩn trọng và tự tin.
- Muốn bỏ tính lười thì trước hết đừng sáng dậy trưa; muốn bỏ thói kiêu thì trước hết đừng nhẹ miệng chê cười thiên hạ.
- Thấy phải thời theo, có lỗi thời đổi.
- Ngồi bàn tiệc đừng ra vẻ anh hùng, vì rượu đã làm cho lắm người gục ngã.
- Người tri túc(1) không bao giờ nhục. (1) Tri túc: Biết được thế là đủ rồi, không ham mê theo đuổi nữa.
- Hỡi ai lẳng lặng mà nghe Dữ răn việc trước, lành dè thân sau Trai thời trung hiếu làm đầu Gái thời tiết hạnh là câu trau mình.
- Chớ cậy thế lực mà ép bức người cô quả, Chớ ham ăn uống mà giết hại sinh cầm.
- Người ta khổ vì không biết cái lỗi của mình.
- Thà làm hoàn thiện một phần bé nhỏ của công việc còn hơn làm không tốt việc to gấp mười lần.
- Tính của kẻ tiểu nhân, thường dễ kích động ở sức mạnh, tham cầu ở hoạ loạn.
- Hãy cẩn thận khi đọc sách về sức khỏe. Bạn có thể bỏ mạng vì một lỗi in ấn.
- Yên vui, thư nhàn là thứ thuốc độc, không nên quyến luyến ham mê.
- Không xấu với miệng, chẳng bằng không xấu với thân; không xấu với thân, chẳng bằng không xấu với tâm. (Không nói bậy, chẳng bằng không làm bậy; không làm bậy, chẳng bằng không nghĩ bậy.)
- Người đã biết nuôi “chí” thì không nghĩ đến “hình”. (Quý tinh thần hơn quý thân thể.)
- Biết người là khôn, biết mình là sáng.
- Của ngon nát ruột, sắc đẹp mê lòng, người hung hăng hay phải vạ, miệng biện ác hay chiêu tai.
- Nhất định phải ra sức bồi dưỡng, nhưng chớ kỳ vọng vào kết quả, trong lòng không quên, nhưng cũng không thể nóng vội thúc đẩy giúp hoàn thành.
- Đạo đức chẳng trau giồi, học vấn chẳng chú trọng, nghe điều nghĩa mà không làm theo, có lỗi mà không sửa đổi, đó là những mối lo của ta.
- Người ta thường cẩn thận với tiền bạc của mình hơn là các nguyên tắc của mình.
- Có ý niệm kiêu ngạo trong lòng thì phải diệt ngay, chớ để nó lớn lên; không nên buông thả lòng ham muốn; không nên thỏa mãn về chí hướng; không nên vui vẻ đến tột độ.
- Người quân tử ghi nhớ rõ nhiều những câu nói hay, việc làm tốt của người đời trước, để nuôi cái đức của mình.
- Xưa, nay người tầm thường mà bại hoại, đều là vì tính “lười”; người tài giỏi mà bại hoại, đều là vì tính “kiêu”.
- Ham đức nhân mà không học, gặp cái xấu che lấp là ngu muội. Thích trí tuệ mà không học, gặp cái xấu là phóng đãng. Trọng chữ tín mà không học, gặp tệ xấu là tổn hại. Ưa tính ngay thẳng mà không học, gặp cái xấu che khuất là nóng nảy. Ham đức dũng mà không học hỏi, gặp thói xấu là phản loạn. Tính cương quyết mà thiếu học hỏi, gặp cái xấu là thành cuồng bạo.
- Đừng bao giờ gỡ rào xuống chừng nào bạn còn chưa biết tại sao nó được dựng lên.
- Người tốt làm thầy cho người chẳng tốt (bắt chước cái tốt); còn người chẳng tốt thì làm cho người tốt cũng được nhờ (vì thấy cái xấu mà răn mình).
- Người quân tử có ba việc phòng ngừa: Lúc nhỏ khí huyết chưa sung túc, phải giữ gìn sắc dục; khi đã trưởng thành khí huyết thịnh vượng, phải phòng ngừa tính ham tranh đấu; khi về già khí huyết suy nhược, cần tránh tính tự đắc tham lam.
- Hãy nhớ rằng những suy nghĩ chủ đạo của bạn sẽ hấp dẫn bản sao vật lý của chúng, theo quy luật tự nhiên rõ ràng, qua con đường ngắn nhất và thuận tiện nhất. Hãy cẩn thận về điều mà những suy nghĩ của bạn tập trung vào.
- Bớt lo, bớt sầu, đừng phiền, đừng não, là một cách làm cho tâm ta bớt được nhiều bệnh.
- Tâm địa trầm tĩnh thì tự nhiên khoan khoái công minh.
- Chớ khinh việc nhỏ: lỗ thủng nhỏ cũng đủ làm đắm thuyền; chớ khinh vật nhỏ, con sâu con cũng đủ hại một mạng người.
- Tiết kiệm, chất phác, đều là đức tốt của người ta.
- Lo thắng người thì loạn, lo thắng mình thì yên.
- Nhà phú quí nên học cách khoan dung, người thông minh nên học thói trung hậu.
- Không lấy bậy, tay thơm; không chơi bậy, thân thơm; không nói bậy, miệng thơm; không nghĩ bậy, tâm thơm.
- Gàn dở, bất chính rồi tự cho mình phải, hối hận và lầm lẫn tất nhiều, Bại hoại, biếng nhác mà tự cam chịu, sản nghiệp gia đình khó thành.
- Đạo của trời: bớt chỗ dư bù chỗ thiếu. Đạo của người: bớt chỗ thiếu bù chỗ dư.
- Ít sắc dục để nuôi tinh, ít lời để nuôi khí, ít tư lự để nuôi thần.
- Ai lơ đễnh việc nhỏ không bao giờ làm được các việc lớn.
- Luôn có thời gian để làm lại và chẳng bao giờ có thời gian để làm đúng.
- Học cho rộng, hỏi cho kỹ, nghĩ cho cẩn thận, phân biệt cho rõ, làm cho hết sức.
- Có ba sự ưa thích có ích, có ba sự ưa thích có hại. Thích dùng lễ nhạc để điều tiết đời sống, thích khen chỗ hay của người, thích có nhiều bạn hiền, ba cái đó có ích. Thích kiêu sa, dâm lạc, thích bừa bãi phóng túng, thích yến tiệc vui chơi, ba cái đó có hại.
- Cái gì cũng biết, mà đạo làm người không biết, thì chưa gọi được là khôn.
- Giàu có làm đẹp nhà, đức làm đẹp thân, lòng rộng rãi thì thân thể thư thái, cho nên người quân tử phải giữ được ý niệm chân thành.
- Nói rằng muốn tu thân sửa mình trước hết cần phải làm cho mình ngay thẳng: Thân có uất giận, lòng không ngay thẳng được; có sự sợ hãi, lòng không ngay thẳng được; có điều ham muốn, lòng không ngay thẳng được; có sự lo lắng, lòng không ngay thẳng được.
- Kẻ tiểu nhân nhàn rỗi thì làm điều bất thiện, không gì không làm. Khi nhìn thấy người quân tử thì cố gắng che đậy, giấu cái ác mà trưng điều thiện ra, nhưng vẫn bị nhìn thấu rõ cả gan ruột, đâu có ích lợi gì! Cho nên nói: sự thật bên trong tất sẽ thể hiện ra ngoài hình dáng. Bởi vậy, người quân tử cần phải cẩn trọng khi chỉ có một mình.
- Không phấn phát (1) thì một ngày một lười nản; không kiềm thúc (2) thì một ngày một dông dài. (1) Phấn phát: Cố gắng. (2) Kiềm thúc: Xem xét giữ gìn.
- Đức hạnh mà không tu dưỡng, học không giảng giải, thấy việc nghĩa không làm, mắc điều sai không chịu sửa chữa, đó là những nỗi lo của ta.
- Biết chu đáo với việc nhỏ mọn nhất với tầm xa rộng sẽ biết lo toan cho việc đại sự.
Gửi bình luận!