Má hồng người đẹp đừng già sớm, du tử hào hoa chớ có nghèo
紅粉佳人休使老,風流浪子莫教貧。
Hồng phấn giai nhân hưu sử lão, phong lưu lãng tử mạc giáo bần.
0
Cùng trong chủ đề:
- Vạn vật đều có gốc có ngọn, sự việc đều có đầu có cuối, biết được cái gì có trước có sau thì đã gần với cái đạo rồi.
- Tình người tựa giấy tờ tờ mỏng, việc thế như cờ ván ván thay.
- Ngựa không sức chạy do gầy yếu, người chẳng phong lưu chỉ vì nghèo.
- Hai người khi đã thật lòng, có tiền nên sắm vàng ròng chả sao.
- Nước đục thì cá ló khỏi mặt nước để thở, lệnh khắc nghiệt thì dân làm loạn.
- Việc gì mà công chúng đang giận, thì chớ phạm đến; việc gì mà riêng mình ham muốn, thì khó làm nên.
- Khi mới sinh ra, tính nết người ta gần giống nhau, về sau tập quán khác nhau nên tính tình sẽ khác xa nhau.
- Tiền của như đất bên đàng, nhân nghĩa mới thực ngàn vàng trong tay.
- Đá đập được, mà không thể làm mất được chất rắn; son mài được, mà không thể làm mất được sắc đỏ.
- Muốn tìm phú quý lâu dài, phải chịu gian khổ miệt mài công phu.
- Mài dao chỉ giận dao không sắc, dao sắc coi chừng dễ đứt tay.
- Người rộng lượng hẳn không si ngốc, kẻ si ngốc không thể rộng lòng.
- Mới gặp nhau tốt dễ dàng, ở lâu chưa hẳn sẵn sàng vì nhau.
- Núi có cây sống ngàn năm, trên đời ít gặp cụ trăm tuổi già.
- Nghèo ở chợ đông không đứa hỏi, giàu nơi núi thẳm lắm người thăm
- Không tiền chớ đến chỗ đông, gặp nạn chớ đến cậy trông thân tình.
- Chốn huyên náo dễ kiếm tiền, nơi tĩnh mịch giữ được yên.
- Giữ miệng như giữ lục bình, sảy tay rơi vỡ tan tành còn chi. Giữ ý như giữ thành trì, để giặc vào lọt còn chi là thành.
- Sức hèn chớ vác nặng nhiều, nói không trọng lượng chớ điều khuyên ai.
- Đầy trong thiên hạ người quen biết, tri kỷ cùng ta được mấy người.
- Người ở nhờ lâu thành rẻ rúng, nghèo đến nhà thân cũng hóa sơ.
- Gần nước biết tính cá, gần núi hiểu tiếng chim.
- Dụng ý trồng hoa hoa chẳng mọc, vô tâm cắm liễu liễu lên um.
- Cũng một chữ “tình” đem dùng cho quốc gia, xã hội, thì hay vô cùng, đem dùng ở chốn nguyệt hoa, thì có khi thiệt mạng.
- Người “trí” hay lo, người “nghĩa” hay làm, người “nhân” hay trì thủ.
- Tất cả do số mệnh, chút đỉnh chẳng do người.
- Vẽ cọp vẽ da khó vẽ xương, biết người biết mặt khó biết lòng.
- Tưởng rằng không có việc, tất là có việc; sợ rằng có việc, tất là không có việc.
- Nước trôi cuối bãi đâu tình ý, mây tụ đầu non vốn tự nhiên.
- Ở nhà khách khứa chẳng mời, ra ngoài mới biết ít người mời ta.
- Tình người mực nước thấp cao, việc thế mây trôi cuốn vào trải ra.
- Thiên hạ đều vì lợi mà xô đẩy nhau đi, thiên hạ đều vì lợi mà đua chen nhau lại.
- Rượu say không nói là quân tử, tiền của phân minh ấy trượng phu.
- Không giả chỉ có vàng ròng, những kẻ nịnh hót đừng mong thật thà.
- Trời đất bốn mùa còn có thăng trầm, huống chi là con người!
- Phong tục xô đẩy, người khôn cũng khó tránh.
- Khách vào chủ chả ngó ngàng, e là kẻ đó thuộc hàng ngây ngô.
- Cổng thành bị cháy một khi, ao cá bỗng bị vạ lây bất ngờ.
- Sẵn chè rượu lắm bạn bè, đến khi gặp nạn chẳng hề thấy ai.
- Hùm thiêng ở núi, oai vệ vô cùng, đến lúc sa cơ, cũng hèn, cũng nhục.
- Tự giận cành ta không nảy lá, chớ hờn ánh nắng mặt trời nghiêng.
- Nước xa khó chữa cháy gần, người thân xa kém hương lân gần kề.
- Con cá no muốn làm khác hẳn loài cá, bỏ nước nhảy lên bờ thì phải chết; con hổ muốn làm khác hẳn loài hổ, bỏ núi ra đồng bằng thì phải bắt.
- Chẳng trong cũng nước ao nhà, chẳng thân cũng khách quê ta đó mà.
- Đường xa biết sức ngựa tài, việc lâu mới thấy lòng người dở hay.
- Nuôi trai chẳng dạy, nuôi lừa; nuôi gái chẳng dạy chẳng thà nuôi heo.
- Biến đá cho hoá ra vàng, vẫn chưa thoả mãn lòng tham con người.
- Đến như ào ạt gió mưa, khi đi sạch bóng như xua bụi trần.
- Gặp người tri kỷ ta nâng cốc, thơ chỉ bình ngâm với bạn hiền.
- Cầu người chọn mặt anh hùng, giúp người giúp lúc bần cùng khốn nguy.
Gửi bình luận!